13 tháng 6, 2019

TRIẾT LÝ TRONG "TÂY DU KÝ" (1986)


KỲ VIII: TẠI SAO TÔN NGỘ KHÔNG BỊ GIAM 500 NĂM Ở CHÂN NÚI NGŨ HÀNH MÀ KHÔNG CHẾT?
Không ít người thắc mắc, tại sao Tôn Ngộ Không bị giam cầm 500 năm dưới chân núi Ngũ Hành, chỉ được uống nước gỉ đồng và ăn hòn sắt mà vẫn “khoẻ re” không chút bệnh tật.
Đó là vì bẩm sinh, Tôn Ngộ Không là con của đá trời, hấp thụ sinh khí vạn vật, do vạn vật hoá dục mà thành.
Xuất thân cao quý như vậy nên căn cơ cũng rất phi phàm, khỉ đá được Bồ Đề Tổ Sư bí mật truyền cho phép trường sinh màu nhiệm cùng cho 72 phép thần thông biến hoá. Sau lên thiên đình giữ chức Bạch Mã Ôn, Tôn Ngộ Không ăn trộm đào tiên, trộm linh đơn của Thái Thượng Lão Quân.
Thái Thượng Lão Quân nói rằng: “Con khỉ ấy ăn đào tiên, uống rượu ngự, xơi cả linh đơn. Năm vò rượu thuốc ngâm của thần cũng bị nó tu hết vào ruột. Nó lại luyện thân thể bằng thứ lửa tam muội nữa, nên người tựa một khối kim cương rắn chắc, không vật gì hại được. Hay là để thần mang nó về bỏ vào lò Bát Quái, đốt nó bằng thứ lửa văn vũ mà thần thường dùng để luyện linh đơn, thì người nó nhất định sẽ biến thành tro bụi”. Ấy nhưng, nhờ lò luyện, Mỹ Hầu Vương sở hữu Đồng đầu thiết tý (đầu cứng như đồng, tay dẻo như thiếc) và Hỏa nhãn kim tinh (đôi mắt lửa sáng ánh kim) vô địch thiên hạ.
Trước đó, Tôn Ngộ Không đại náo Diêm phủ, xoá sổ sinh tử, vô hình trung biến mình trở thành trường sinh bất lão. Vậy nên, chuyện bị chôn ở núi Ngũ Hành 500 năm với hầu vương thực chỉ là chuyện cỏn con.
Vậy nói đến đây, chúng ta phải để ý thêm một chi tiết rằng Tôn Ngộ Không không phải bị chôn ở núi khác, mà là ở chân núi Ngũ Hành.
Đạo gia giảng về âm dương ngũ hành, coi Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ là 5 yếu tố cấu thành nên vạn vật. Nhưng “ngũ hành” dẫu sao vẫn chỉ là vật chất của tam giới chứ không phải nơi thượng giới. Bởi vậy, Ngộ Không bị đè dưới núi Ngũ Hành cũng chính là bị chôn vùi nơi trần thế, bị khống chế trong cái thân xác phàm mà không thể tự tại, tiêu dao…
500 năm tuế nguyệt phong ba, Ngộ Không cuối cùng đã quy chính thân tâm, phò tá Đường Tăng sang Tây Thiên thỉnh kinh. Đó cũng chính là điều mà cả Phật gia và Đạo gia vẫn giảng xưa nay: Khi con người rơi rớt đến cõi mê này, lầm lạc trong xã hội người thường thì con đường duy nhất để quay trở về chính là tu luyện.
(PH sưu tầm và biên chỉnh)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét